Sư phụ tui thường dạy:
...Trên con đường tu học con hãy nhớ rằng khi con gặp đạo đó là do duyên con sớm tỏ ngộ, còn gặp Đạo nào thì do tiền căn hạnh nguyện và khi ấy thông thường dù vô tình hoặc cố ý con hay tự xưng mình theo 1 cách mặc định mình là người có Đạo Đức.
Suy nghĩ này là chưa thấu đáo, chứng tỏ con vẫn còn trong giai đoạn tu tập chứ chưa thực sự tu học, tại vì Đạo và Đức là hai điều hoàn toàn khác nhau.
Vì một người có đạo thường xuyên đi chùa hoặc hành trì công phu lễ Phật tại gia hàng ngày chưa chắc rằng họ đã sống có đức.
Vì Đức thường được xuất phát từ cái tâm và sự nhận thức của một người mà ra và phải thường xuyên tu dưỡng, chứ nó không phải do mình là người có Đạo mà tự nhiên mình mặc nhiên có Đức. Bởi vậy người đời luôn nói, tin vào Đạo chứ không nên tuyệt đối tin người có Đạo mà chưa được trải nghiệm kiểm chứng.
Khi một người sống có Đức, họ sẽ luôn sống tốt suốt cuộc đời họ, chứ không phải chỉ một ngày hay một phút chốc và mỗi ngày qua họ sẻ chắc lọc thêm, trải lòng rộng ra thêm và 1 khi gặp Đạo thì họ có thêm điều kiện làm nhiều hơn vì họ đã giác ngộ và được hướng dẫn cụ thể.
Cuộc sống này vô thường, chúng ta đến cỏi tạm này là để tạo Đức và trả nghiệp cho tiền kiếp và Đạo là con Thuyền ta nương nhờ để thực hiện mục đích ta đến cỏi Ta bà này, vì vậy đừng quá tham lam, quá ích kỷ, thích vơ vét từng đồng, miệng mồm nói năng vô tội vạ mà không cần biết là đã làm tổn thương người đối diện và hành vi độc ác... Sau đó tự trấn an mình là mang một ít đóng góp vào chùa, hay tổ chức đi làm từ thiện, hoặc giúp chút gì đó cho huynh đệ rồi nghĩ như vậy là mình đang tạo Đức là sai lầm, lưới Trời lồng lộng tuy thưa nhưng không thoát...
Con có thể tạo ra rất nhiều Phước Đức mà không phải cần có tiền, nếu con là người nghèo. Công đức có thể được tạo ra bằng một lời nói để giúp ai đó đang sống trong tuyệt vọng, hoặc có thể là một hành động nhỏ nhoi giúp người lúc hoạn nạn và những phần còn lại là luôn sống bằng cái Tâm thực sự tốt là đủ rồi.
Vì sau cùng, người được ơn trên chứng minh cũng luôn là người có những cử chỉ cao đẹp nhất, chứ không phải là những người bất chính mang tiền của ra xây chùa hay làm nhiều từ thiện hoặc làm chút công sức cho huynh đệ.
Con nên nhớ rằng:
Đức trong mắt người đời và Đức trong mắt ơn trên thiêng liêng hoàn toàn khác nhau con nhé.
Người trong Huynh đệ.